Có phải mùa thu...

"Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế...
Để cuối con đường ta kịp nhận ra nhau..." (*)

Ơ, Cái bí...p gì thế nhỉ, tự nhiên dở hơi lại lẩm nhẩm trong mồm cái câu hát này dọc đường về. Hâm cmnr! Mà cũng có thể là hâm thật, bực bội nhiều, tâm sự nhiều, cứ dồn nén từ hôm trước một ít, từ tuần trước nữa một tẹo, ... rồi mà không phọt được ra thì đúng là sẽ bị hâm, bị dở hơi, mà nặng hơn là thành trầm cảm, tự kỷ... Thôi thì cứ giữ cái thói quen từ trước đến giờ, mỗi khi bị dồn nén nhiều nhiều là lại tìm cách phọt nó ra cho người thoải mái!

Mùa thu đến giờ được nhận biết bằng việc dù rời văn phòng đúng giờ thì về đến nhà đã tối mù mịt rồi, chẳng còn thời gian để chơi với hai nhóc một chút ở khoảng sân nữa. Mỗi đứa lao ra chỉ kịp chào lớn ba một tiếng, ôm hôn vồ vập một cái rồi vội vàng lao mình đi tắm cho cả nhà ăn cơm.

Mà kể về thu tới cũng có cái hay của nó, chiều kịp buông khi vừa đi ra khỏi thành phố ồn ào, bụi bặm. Vượt qua con đê Yên Nghĩa gặp ngay đàn trâu bê bết bùn chậm rãi bước về. Bên đường, dưới một chiếc ao không to lắm nằm trước cái Đình là lũ trẻ tắm đùa vui náo nhiệt. Bầu trời đỏ rực với mây vẩn, mây chùm cao tít và xa tắp. Tự hỏi sao nằm giữa cái Thủ đô và cái Thị trấn lại còn được một rặng nhãn già đến thế ở dọc hai bên đường. Nó cứ lạc lõng, nó cứ cô đơn kiểu gì ấy...

Đôi khi thấy hẫng một cái để thấy rằng mình cần phải dừng lại để lấy lại thăng bằng, lấy đà để chạy, để nhảy, hay đơn giản là bước cho nó không bị hụt. Ngẫm cuộc đời như một bộ phim điện ảnh với thăng trầm, bình yên cũng có, chông gai cũng lắm, ... chỉ không biết khúc cuối của nó là như thế nào và có lối mở nào để làm phần hai hay không? Chỉ qua 2 cái mùa lá rụng nữa là qua tròn 30 cái thu mà vẫn chẳng biết mình đang ở đâu nữa? Vẫn mò mẫm giữa một mớ những cái được học và những cái tự học, giữa cái mạnh và cái yếu, ... mà thực ra còn chẳng biết là mình mạnh cái gì để mà phát huy nữa !?.

Mùa thu giờ chẳng còn lãng đãng như mùa thu của mấy năm về trước (http://on.fb.me/1uDATlc) nữa. Nhưng vẫn thấy thèm một chút heo may, thèm một mùi hoa sữa...

"Rồi tình yêu lại rưng rưng bên khung cửa nhỏ
Và con đường lại xao xác gió heo may.." (*)

-------
(*) Lời bài hát "Mùa thu giấu em" (Phú Quang)

Comments

Vui lòng để lại ý kiến của bạn nhé!

Archive

Contact Form

Send